Sang Mùa

Vũ Minh Đức
Hữu Hiền

Em đi tìm giọt nắng
Nắng mãi đi hoang nhạt theo năm tháng
Lang thang tìm đâu em hỡi
Dẫu biết mùa sang
Còn trong quên lãng chơi vơi phím đàn.

Mùa rớt bên thềm
Mười ngón tay mềm
Trôi theo từng giọt nắng
Từng phím mơ màng gọi nắng hanh tàn
Trong vô tình miên man

Ngày ấy đâu rồi ngập nắng bên đồi
Ôm nắng trong tay tan theo men say nụ hôn ngây ngất
Ngày ấy xa vời
Mờ khuất chân trời
Buồn vui đong đếm mùa sang bao giờ

Mùa rớt bên thềm
Mười ngón tay mềm
Trôi theo từng giọt nắng
Từng phím mơ màng gọi nắng hanh tàn
Trong vô tình miên man

Em đi tìm nỗi nhớ
Nỗi nhớ không tên
Vàng theo năm tháng
Yêu thương về đâu em hỡi
Tiếc nuối chiều rơi
Thả mùa trôi giữa lênh đênh tháng ngày

Trời đã sang mùa
Chiều đến bên thềm
Em rơi vào nỗi nhớ
Trời đã sang mùa gà gáy bên thềm
Tôi rơi vào hư không
Mùa đã sang rồi nhặt bước chân vội
Theo nắng chơi vơi câu thơ buông lơi về nơi xưa ấy
Mùa đã sang rồi
Ngập nắng bên đồi
Tìm em không thấy mùa sang bao giờ.

Phù du trong nắng phù du bên đời
Hẹn nhau trong cõi phù du chốn nào
Phù du em đến phù du tôi về
Lạc nhau trong cõi phù du bốn mùa

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *