Bà Và Thiên Đường

Cầu vượt
Khi tôi rời khỏi Sàigon, cầu vượt Văn Thánh vừa xây xong, lún lên lún xuống nghe mà buồn. Sang Mỹ, trên đường đi làm người ta xây 3 cái cầu vượt trước mắt, vài trăm ngày lạng qua lạng lại, mình không còn nhớ cái chốt đèn xanh đèn đỏ ngày trước nằm ở đâu, nghĩ mà thương dân mình ở Việt Nam. Chở bà Nội đi chơi, ngang qua cầu vượt, bà bảo cầu gì mà không có nước, không phải là cầu. Không biết giải thích thế nào cho bà hiểu.

Bụi tre, khóm trúc
Tôi thích trúc, chồng mua cho chậu trúc kiểng chưng trong nhà, vài năm sau nhìn nó èo uột trong chậu, thế là mấy mẹ con hì hục trồng ra bên hông hiên trước nhà. Chỉ vài tháng sau, bụi trúc phá tan mọi thứ chung quanh nó, mấy mẹ con nhìn nhau cười rũ rượi. Thế mới biết rằng không nên trồng cây trong chậu và đừng bao giờ trồng tre trúc trong vườn nhà. Đưa bà đi chơi, bà bảo có đưa bà đi 51 tiều bang nước Mỹ, bà chỉ ước được nhìn thấy lũy tre làng. Thế mới biết nuớc Mỹ không phải là thiên đường.

Đi lạc
Tôi hay đi lạc, phố Bàn Cờ Sàigon chằng chịt dọc ngang mà không bao giờ lạc, sang Mỹ dù cầm bản đồ hay có GPS, vẫn lạc. Tôi cứ nghĩ hay tại mình suy nghĩ khi lái xe nên mới lạc, nhưng không phải, bà con dân mình sống ở Mỹ ai cũng lạc như tôi. Có lần chở mấy đứa bạn, chỉ 1 cái exit, tôi bỏ qua 2 lần, con bạn ngồi phía sau “Lan à! Tao ngủ 1 giấc rồi mà mày vẫn chưa ra khỏi cái exit đó hả?”. Chở bà đi chới, quay đầu xe (U turn), bà hỏi “đi lạc rồi hả con?”

Cơm chín tới
Cái thưở ở cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới, còn bát cơm nguội để ăn là mừng hết biết, tôi không hiểu thế nào là cơm chín tới, chỉ biết là phải bới cho bà bát cơm đầu tiên trong nồi, khi mà tất cả hơi nóng còn ở đó. Đến khi lấy chồng sanh ba đứa con, vẫn chưa hiểu tại sao. Bà ở Mỹ viết thư về “Cháu ơi! Bà bây giờ hết răng rồi, nấu nồi cơm nát ăn với ruốc, 1 nồi cơm bà ăn 3 ngày mới hết”. Bây giờ mỗi khi tôi ăn được bát cơm chín tới, mới hiểu thấm thía tại sao bát cơm chín tới ngon.

Phương Lan

4 thoughts on “Bà Và Thiên Đường”

  1. Đó là một trong những điều đâu tiên bà đã nói trong chương đầu tiên của HKVGĐNT đó.

  2. Ah … chi co`n nho duoc nhu vay nua … em nho Ba noi nha thue thoi. Cam on chi NH nghe, lan sau ve em se ghe.

  3. Cám ơn PL đã chia sẻ. Bà dễ thương quá. Năm rồi chị về VN, có ra Hà Nội. Nhớ bà nói hồi nhỏ bà ở Hàng Bạc, số nhà 10, nên chị cố ý tìm xem trong phố cổ. Thấy nhà mà tưởng tượng tuổi thơ của bà và “em Sáu”. Chị có hỏi thăm về trường Mã Mây nhưng người ta nói là đã không còn nữa.

    PL viết hay lắm! Có viết thêm thì nhớ đăng nghe.

    *Nhà số 10 Hàng Bạc

Leave a Reply to Lan Nguyen Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *