KHI MÔ GIÀ NHỚ VỀ HUẾ HÍ

Cám ơn Bích Liên đã gởi cho bài thơ hay.
 

Khi mô già nhớ về Huế nghe mi

Chớ sống làm chi nơi xứ người đất khách

Bởi già rồi có còn ai để mình trách

Về Huế đi để lách cách với bọn tau .

 

Chừ lớn rồi bọn tau hay tám với nhau

Chuyện trên trời, chuyện ngày xưa xa cũ

Gặp nhau rồi nói mấy cũng không đủ

Cứ giành nhau nói đủ thứ trên đời.

 

Cứ tào lao mà vui lắm mi ơi

Nghe cái hẹn là tới ngay cái rẹt

Nhiều khi nhớ tới tau cười bắt mệt

Lớn tra đầu mà như hệt tuổi teen

 

Ở Huế mình là sướng rứa đó mi

Thành phố nhỏ chưa đi đã tới

Cuộc sống trầm buồn không có vội

Hèn chi Huế mình hắn tội rứa mi ơi.

 

Mai mốt già mi nhớ về Huế chơi

Nếu thấy được nghỉ ngơi luôn ở Huế

Rồi tụi mình gặp nhau khi có thể

Tám với nhau bất kể chuyện gì

 

Tau nói rứa thôi nhưng tuỳ mi nghĩ

Ưa cái chi mi cứ quyết định đi

Chừ lớn rồi làm chi cũng dứt khoát

Bởi đời người có nói trước được mô

 

Lee Trang

3 thoughts on “KHI MÔ GIÀ NHỚ VỀ HUẾ HÍ”

  1. Lâu lâu mới đọc được một bài thơ rặt giọng Huế như ri, dễ thương chi lạ. Cám ơn BL đã sưu tầm và chia sẻ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *