Tròn Sáu Mươi


Sáng nay vừa thức dậy
Nhìn tóc bạc hai màu
Sáu mươi năm qua vội
Tôi xưa giờ nay đâu?

Nhớ năm vừa lên 6
Theo chân mẹ đến trường
Tay cầm tập vở mới
Nghe ngập tràn yêu thương

Tới năm mười sáu tuổi
Lòng đã biết mộng mơ
Tập tành làm thi sĩ
Nhớ người tôi làm thơ

“Em ước mơ mơ gì
tuổi mười lăm mười sáu
mơ làm cô gái Việt
bước chân theo giống nòi”

Qua năm hai mươi sáu
Dung thân ở xứ người
Đời không như mơ ước
Tự tại mà sống thôi

Mười năm lại mười năm
Qua mấy mùa trăng rằm
Đời cũng nhiều hạnh phúc
Và một chút thăng trầm

Sáng nay tôi thức giấc
Con số 6 nhìn tôi
Lục căn còn nguyên đấy
Cùng lục trần rong chơi

6 thức được sinh ra
Tạo thành bao nhân quả
Xoay cuốn cõi luân hồi
Biết ngày nào mới ra?

Kẻ mục đồng nghe pháp
Buông bỏ tham sân si
Mai về nơi tịnh độ
Luân hồi sẽ qua đi

Con cuối đầu khấn nguyện
Mười Phương Phật một lời
Bình An cho thế giới
An bình thân tâm tôi

Tê Bình Phương

Cảm tác ngày tròn sáu mươi
“Tháng 7 năm 2020”
Thân mến chúc các bạn, đã và đang bước sang tuổi 60,
luôn mạnh khỏe và an vui.


Tuổi Mộng Mơ
Thái Hiền

10 thoughts on “Tròn Sáu Mươi”

  1. Lớp 6 NH tụi em đang độ “ tròn sáu mươi “.
    Buổi sáng thức dậy bỗng tròn mắt nhìn con số 6 đứng trước con số 0 và cứ tần ngần hỏi lòng mình: “sáu mươi năm qua vội- tôi xưa giờ nơi đâu.?”
    Đọc thơ chị Thủy Tiên thật cảm xúc. Cám ơn Chị .

  2. Hiền ơi
    Sao các
    Em Uyên bác và chịu khó quá vậy? Cô xin đầu Hàng cả hai tay.Không biết có phải Thuỷ Tiên là bạn ngồi sát bên cạnh Liêm Khê ngày xưa không nhỉ.Em cho gởi lời khen.
    Cô Hạnh

  3. Sáng qua tôi thức giấc.
    Thấy muối tiêu hai màu.
    Đến tối đi nhuộm vội.
    Tóc bạc nay còn đâu?

    Thời gian trôi qua mau.
    Kẻ ở người qua cầu.
    Cát bụi về cát bụi.
    Quên hết bao thương đau.

    Tôi nhìn con số 6.
    Số 6 nhìn lại tôi.
    Da mặt nhăn nheo rồi.
    Bạn bè đã có cháu!

    Tôi không phải thi sĩ.
    Nên chẳng dám làm thơ.
    Viết vài câu khù khờ.
    Gởi tặng người tri kỷ.

  4. Lâu ghê mới được đọc thơ Tiên làm, hay quá! Cảm ơn Tiên đã chia sẻ.

    Sáu không ai dám quở già
    Hâm đi hâm lại mặn mà thêm ngon
    Sáu không ai dám nói tra
    Đong qua đếm lại nặng tay vốn còn

  5. Bài thơ ý, từ, vần điệu thật hay. Cám ơn tác giả. Đoạn đầu dể hiểu, đoạn sau khó hiểu vì không rành từ ngữ trong kinh phật cho lắm 🙂 . Sau khi Google search thì tôi hiểu đại khái như sau:
    Ý thức và cảm xúc của con người là sự kết hợp của Lục căn, Lục trần và Lục thức.
    -Lục căn (căn nguyên tạo nên con người): Nhãn là mắt, Nhĩ là tai, Tỷ là mũi, Thiệt là lưỡi, Thân là da bọc thân người, Ý là tư tưởng.
    -Lục trần (những gì chung quanh con người): Sắc: là màu sắc, hình dáng. Thanh: là âm thanh phát ra. Hương: là mùi vị. Vị: là chất vị do lưỡi nếm được. Xúc: là cảm giác như cứng, mềm, nóng, lạnh. Pháp: là những hình ảnh, màu sắc, hương vị được lưu lại từ 5 trần ở trên.
    -Lục thức (Khi Lục căn tiếp xúc với Lục trần thì phát sinh ra Lục thức) : Nhãn thức, Nhĩ thức, Tỷ thức, Thiệt thức, Thân thức và Ý thức.
    Vào một thời điểm nào đó thì tất cả Lục căn, Lục trần và Lục thức đã chi phối tạo nên con người ở thời điểm đó. Thêm những nhân duyên, quá khứ để hình thành nên một kiếp người hay nhân sinh. Tôi hiểu đại khái theo ý của mình là như vậy. ACE nào rành rẻ thì giải thích thêm cho rõ ràng hơn.
    Đó là phần khó hiểu của bài thơ. Còn phần dể hiểu là bài thơ mang cho người đọc cái cảm xúc man man bồi hồi, nhớ tiếc. Tuổi lên 6, lên 16, thêm chút nữa 26 thì vẫn còn trẻ đẹp. Còn chao ôi, nghe 60 đã là ngao ngán, đời người sắp cạn vốn mất!
    Trong những con số tôi thích nhất là số 6. Số 6 tròn trịa, số 0 và số 9 cũng tròn trịa nhưng số 0 là bắt đầu trắng quá, và số 9 cuối mùa xám quá. Chỉ có số 6 là giữa chừng. Trong đó số 16 là trọn vẹn đẹp nhất. Như con người ở 16 tuổi đẹp, như hoa vừa nở sớm mai rạng rỡ tinh khiết…
    Hôm trước có dịp nói chuyện với cô bạn thơ và hỏi sao bức hình tuổi 16 mà buồn buồn vậy! Cô bạn trả lời là lúc đó đang chuẩn bị trốn khỏi Việt nam thì làm sao vui được. Vừa lo lắng vừa xót khi sắp rời xa tất cả, quê hương, bạn bè, trường lớp… Đáng lý ra tuổi 16 phải có những gì đẹp nhất, vui nhất trong tay mình. Nay sắp sửa bỏ lại hết. Cô bé 16 đã vội buồn khiếp! Bùi ngùi.
    Dù Lục căn vẫn là những gì cố định trong chúng ta, nhưng khi Lục trần thay đổi ở một nơi xa lạ quá. Sắc màu, âm thanh, mùi hương, vị giác, cảm xúc, lưu pháp ở xứ người sẽ đứt đoạn chia xa quá khứ quê nhà. Tất cả sẽ làm Lục thức của chúng ta thay đổi đi, đâu còn là ở tuổi mộng mơ “em ước mơ mơ gì…” bình thường 16 tuổi nữa. Bởi nghĩ xa như vậy mới có tấm hình 16 mà buồn tênh phải không tác giả?
    Thôi lan man nhiều quá không nên 🙂 . Cám ơn cô bạn thơ đã cho bạn bè dịp gần gũi online nhân ngày 60, khi chẳng thể nào có cơ hội gặp nhau để quậy phá!
    Thân mến,
    Hiền

  6. Cám ơn TT đã tặng bài thơ này cho mọi người. Thơ hay và ý nghĩa quá! Tấm hình cũng dễ thương nữa (chắc là tuổi 16?) Bước qua tuổi 60 biết, chúc TT lục căng, lục trần, lục thức sớm được thanh tịnh, trạch pháp vận hành ngũ uẩn, luôn giữ được tâm an ý lạc 🙏❤️

  7. Cám ơn Tê bình phương baì thơ hay quá. Nhưng có ai hiểu ” Lục căn, lục trần, 6 thức ” là gì xin làm ơn giài nghiã giùm.

    1. 6 căn là: mắt ,tai , mũi , lưỡi , thân , ý
      6 trần là: sắt ,thinh , hương vị ,xúc ,pháp
      6 thức là: nhãn ,nhĩ ,tỉ ,thiệt , thân ,ý

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *