Thơ Hội Ngộ Từ Paris

Chiều qua đi thăm Tiên
Sáng mưa phùn liên miên 
Để chuông reo dậy sớm 
Vì đêm háo hức triền miên 
Trời trở lạnh mùa đông
Tôi mặc áo laine bông
Foulard tôi choàng cổ 
Áo coton trùm đầu
Vợ cười anh hẹn ai
Đả hết tuổi hoa mai
Trên 60 rồi đó
Đừng mong ngóng hẹn hò 
Tôi bảo rằng em ơi
Anh hẹn với cô Tiên
Để bàn chuyện luyên thuyên 
Chuyện 50 năm về trước 
Lúc còn học Nguyễn Hiền 
Antony nhà Tiên
Của đóng kín gài then
Tôi ngỡ ngàng không biết 
Mình có phải nhầm nhà 
Rồi cô Tiên hiện ra
Miệng cười tươi như hoa
Vô đây tui chờ đó
Chỉ có hai đứa mình 
(Lữ Đắc Thành)
***
Chiều qua ngồi chờ Thành
Chén trà đã nguội tanh
Cả đêm không chợp mắt
Mong tới giờ gặp anh
Paris trời vào đông
Nhưng thấy ấm cả lòng
Cái trâm em cài tóc
Xức chanel số 5
Mạ hỏi mi hẹn ai
Tuổi ni mà chờ trai
60 rồi con hỉ
Tau cho cái bạt tai
Con hẹn với ông Thành
Kể chuyện lúc tuổi xanh
Trường Nguyễn Hiền yêu dấu
Mạ cấm con sao đành
Antony nhà người
Tôi ra vào bồi hồi
Nếu Thành mà không tới
Đêm khóc một mình thôi
Chuông reo vang ngoài cổng
Thành đứng đó nhìn tôi
Tay cầm chai rượu đỏ
Tôi hé nụ cười tươi
(Thủy Tiên)

5 thoughts on “Thơ Hội Ngộ Từ Paris”

  1. Đọc thơ hay của Thành và Tiên đã thích mà ngắm những tấm hình hai bạn gởi cho lại càng thích hơn. Paris, Pháp quốc bao giờ cũng ở trong tim của những cựu học trò NH hay BP! Thế nào cũng qua Thành cụng champagne môt ngày thật gần!

  2. Cảm ơn Thành và Tiên, thơ hay và vui quá. Từ đây Tiên có bạn thơ mới, tha hồ đối thơ với nhau há.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *