Ngọn Nến Vừa Tắt

“Đó là vào một đêm Noël của mấy năm trước.
Trước đó vài ngày tôi nhận được tin mình bị ung thư. Và bạn biết đấy, nếu bạn nhận được tin mình bị ung thư thì điều đó đồng nghĩa với việc bạn sẽ nhận được tin về một cái chết được báo trước.
Đêm đó tôi ngồi một mình với ly rượu và ngọn nến le lói.
Tôi chợt nhận ra một điều, cuộc đời con người có một điều gì đó giống như ngọn nến đang cháy.
Mỗi giọt nến rớt xuống chậm rãi cũng là một khoảng đời đã qua và trước giọt nến cuối cùng ngọn nến sáng loà rực rỡ một lần cuối.
Và tôi chợt nhớ tới ánh mắt xót xa thương cảm của một người con gái khi biết tin dữ về tôi.
Bài hát Ngọn Nến đã ra đời như thế.”

Rất may cho tôi, lần đó các bác sĩ đã nhầm lẫn.
Sau này, khi mọi chuyện đã qua, tôi chợt có ý nghĩ ngồ ngộ:

“Giá như mọi người đều có một lần trong đời bị bác sĩ báo tin mình bị ung thư (tất nhiên là báo nhầm) chắc mọi người sẽ sống hợp lý hơn với cuộc đời, bởi chỉ lúc đó, mọi người mới cảm thấy sự vô nghĩa của tiền bạc, chức quyền, danh vọng, dục vọng…
Họ sẽ nhìn cuộc đời một cách nhân hậu hơn, bớt ham muốn hơn.”

Phú Quang

 

Có lẽ những điều gì mang theo ấn tượng ngay ở lần đầu bắt gặp dễ ở lại thật lâu và thật sâu trong chúng ta. Cách đây hơn 10 năm khi tình cờ nghe được ca khúc Ngọn Nến của Phú Quang đã làm tôi giật mình thổn thức mà yêu mến đến tận bây giờ. Một bài tình ca quá đổi đẹp cả trong giai điệu lẫn lời ca. Một tình khúc buồn nhưng không bi lụy, sến sẩm, nó mang chút gì đó của hào sảng cao thượng. Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên hơn cả là Ngọn Nến, một ca khúc được sáng tác bởi một nhạc sĩ xuất thân từ môi trường Xã hội chủ nghĩa lại mang đầy nét lãng mạn và tính nhân văn. Phú Quang sinh năm 1949, tức là ông lớn lên và trưởng thành giữa một nền văn hóa đất bắc khép kín, trái ngược với một miền nam trước 1975 có khuynh hướng tự do cởi mở. Nhưng nhạc của Phú Quang chắc hẳn phải được làm ra từ cảm tính rất thật của một con người nhiều tình cảm. Nó quá lạ lẫm so với những bản nhạc thời thượng “cách mạng” lúc bấy giờ. Và từ Ngọn Nến tôi lần mò để khám phá ra thêm, ông còn có rất nhiều tình khúc tuyệt vời khác như Em ơi Hà nội phố, Điều giản dị, Khúc mùa thu, Nỗi nhớ mùa đông, Đâu phải bởi mùa thu, Catinat cafe sáng… Tôi mê nhạc Phú Quang từ dạo đó. Có thể nói Phú Quang là người nghệ sĩ đã làm tôi bớt đi ác cảm đối với âm nhạc được sáng tác từ bên kia vĩ tuyến. Một thứ âm nhạc đặt nặng tính tuyên truyền…

Ngọn Nến còn là một trong những bài hát tôi thích nghe mỗi mùa Giáng sinh về. Nghe Ngọn nến như cho ta thấy thứ ánh sáng của thiên thần soi rọi đêm Chúa Hài đồng ra đời cứu rỗi nhân loại. Trong Ngọn Nến có ấm áp thương yêu mà chúng ta chuẩn bị đón nhận lấy khi giá rét đông về.

Và tối hôm nay khi tuyết đầu mùa đang rơi lác đác, trên đường lái xe đi làm về tôi lại nghe Ngọn Nến. Nhưng bây giờ là một Ngọn Nến khác hẳn mọi lần. Một Ngọn Nến vừa tàn ngọn dần tắt ngúm. Tin nhạc sĩ Phú Quang vừa ra đi ở tuổi 72 làm tôi buồn hụt hẫng cả hôm nay. Tự hỏi mình sao nhạc sĩ không ở lại đón thêm một mùa Giáng sinh nữa, sao Ngọn Nến không đợi sau tin mừng Chúa ra đời rồi hãy tắt lịm. Biết đời người cuối cùng rồi cũng phải ra về với cát bụi, nhưng sao tôi vẫn buồn tiếc cho một nhân tài đất Việt vừa bỏ chúng ta. Tôi tin rằng vào giờ phút này, như tôi đây, có biết bao nhiêu người yêu mến và ngưỡng mộ Phú Quang đang nghe lại những tình khúc thật đẹp, thật buồn, thật lãng mạn mà tưởng nhớ đến ông.

Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm xa
Em có thấy thời gian đang qua đi vội vã
Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm sâu
Ta chợt nghe mùa thu trắng trên đầu

Vâng, thời gian đã làm từng giọt nến tan chảy vào đêm sâu và rồi mùa thu cũng sẽ về trắng mái đầu chúng ta. Trong cái clip youtube Ngọn nến, dù đã trên 10 năm xem lại tôi vẫn thấy hình ảnh của một Phú Quang gầy gò như đã mùa thu trắng trên đầu. Như một lời tiên tri…

Sao tình yêu còn dâng trong mắt em
Cho ta nhớ một thời trai trẻ
Sao mùa thu còn vương trong mắt em
Cho ta tiếc một thời xa đến thế

Thu về cho tóc chúng ta ngả màu sương khói nhưng sao tình yêu một thời tuổi trẻ vẫn còn đây. Ta vẫn còn thấy mùa thu vương trong mắt em mà mãi tiếc nuối…

Dẫu một mai tình xa trong đắng cay
Sẽ còn mãi những phút giây này
Bài thánh ca cho ta cho em
Và ngọn nến mong manh trong đêm.

Và tình yêu như là một bài thánh ca trong mùa Giáng sinh lạnh giá, như một Ngọn Nến mong manh trong đêm. Thắp sáng lại những phút giây hạnh phúc dù nay đã chia xa…

Nhạc sĩ Phú Quang quê gốc Hà Nội, sinh năm 1949 ở huyện Cẩm Khê, Phú Thọ. Ông qua đời ở tuổi 72, lúc 8h45 sáng ngày 8/12. Bây giờ Phú Quang đã không còn trên cõi đời nữa nhưng nhạc của ông, tình yêu và nhân cách của ông vẫn còn ở lại mãi với chúng ta. Một Ngọn nến sáng lấp lánh rồi cũng có lúc phải tàn lụi tắt ngấm. Nhưng ánh sáng ấm áp của nó sẽ mãi còn soi rọi tâm trí chúng ta, giữ trong ta niềm hy vọng về một tình thương yêu vĩnh cửu. Xin tri ân Phú Quang. Cầu nguyện cho ông ra đi thanh thản trong niềm thương tiếc của người hâm mộ và trong thứ âm nhạc tuyệt vời do chính ông sáng tác nên.

Boston, 12/09/ 2021
Trương Hữu Hiền

**Vài ca khúc Phú Quang được trích từ playlist TTGD Nguyễn Hiền.

8 thoughts on “Ngọn Nến Vừa Tắt”

  1. Hiền ơi
    Được thư Hiền đã lâu nhưng dạo này cô không được khỏe lắm nên chưa trả lời được.
    Sáng nay được đọc bài của Hiền về nhạc sĩ Phú Quảng cô thật bồi hồi .Cô không biết tư liệu Hiền tìm ở đâu ra mà súc tích và cập nhật quá, cô xin cảm phục .”Hậu sinh khả uý”. Hiền viết hay quá cô ngạc nhiên đến sững sờ…
    Vì không biết trả lời trên mạng nên Hiền có thể trích đoạn thư của cô để các bạn biết được sự cảm phục của cô đến các học sinh nhỏ của mình….
    Cô sẽ gởi bài của Hiền đến Hùng vì trong phim Cyclo của Hùng có bài hát nầy…
    Chúc Hiền bình an
    Cô Hạnh

    1. Cách đây nửa thế kỷ, trong một bài luận văn ngắn cô có khen bài viết của em khá hay. Lúc đó em mừng sung sướng, và có lẽ từ cảm xúc lần đó đã phả một chút tình yêu văn chương trong tâm hồn của em. Nay cô vẫn có lời khen bài viết về nhạc sĩ Phú Quang của em, cảm xúc vui mừng ngày xưa như vẫn còn nguyên vẹn. Em cảm động và cảm ơn cô rất nhiều.

  2. Một “ Ngọn Nến vừa tắt, vừa rớt vào đêm sâu”, cõi Vĩnh hằng. Phải chăng người nhạc sĩ tài hoa đã về nơi xa lắm… Và ở đó, biết đâu ông lại viết nên những khúc tự tình như đã từng làm say mê hàng triệu trái tim người yêu nhạc.
    Ngôn ngữ nhạc Phú Quang (em tạm gọi là vậy chẳng biết có đúng không) đẹp và mềm như bức tranh lụa phủ màu sương mờ ảo. Lúc hừng hực như mặt trời vương “ áo em mùa hạ”. Khi lại nhuộm nét thu ấm áp ân cần, rồi vàng võ khắc khoải “ có phải mùa thu giấu em lâu đến thế! “. Và se sắt đến nao lòng khi nghe “em về trắng đầy cong khung nhớ” mỗi lần “ nỗi nhớ mùa đông ” tràn về.
    Cám ơn anh Hiền đã chia sẻ những cảm xúc khó diễn tả thành lời mà những ai từng hâm mộ nhạc sĩ Phú Quang đều muốn nói ra. ❤️
    Nói thật, khi bất ngờ đọc tin ông mất, em cũng có cùng “cảm giác hụt hẫng “ như anh Hiền, cảm nhận như một người thân vừa mới đây đã chia xa…
    Mấy hôm nay, ngày nào em cũng nghe nhạc Phú Quang.
    Cầu mong nhạc sĩ yên nghỉ.

    1. Cám ơn Phương Điệp đã chia sẻ! Phú Quang ngoài viết cả nhạc và lời cho ca khúc của mình, ông còn có tài phổ thơ thành nhạc. Có nhà thơ khi nghe một bài hát nhạc sĩ phổ từ thơ của mình đã phải thảng thốt “Chỉ dùng mấy nốt nhạc mà thơ của tôi như chắp cánh bay…”. Lần đầu anh được nghe bài Khúc mùa thu được Phú Quang phổ từ thơ của Hồng Thanh Quang, cảm xúc quá tuyệt vời mà mình chẳng hiểu tại sao lại tuyệt vậy 🙂 🙂

      “Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
      Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
      Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc
      Em tìm gì khi thất vọng về tôi”

      http://trang-chu.net/ttgdnguyenhien/wp-content/uploads/2013/12/Khuc-Mua-Thu.mp3

  3. Cám ơn Hiền đã chia sẻ. Lần đầu tiên H được nghe nhạc Phú Quang vào năm 2008 qua bài Trong ánh chớp số phận . Quá ngạc nhiên và ấn tượng về phong nhạc và ca từ, H đã lên mạng tải xuống hết mấy cái album của Phú Quang để nghe. Ông quả là một thiên tài âm nhạc! Biết ơn người nhạc sĩ đã cống hiến tài năng cho đời 🙏

    1. Lúc trước nhiều lân nghe bài Đâu phải bởi mùa thu, thật thích mà đâu biết của Phú Quang. Sau này mới khám phá ra tác giả!

  4. Bài viết thật hay, cảm ơn Hiền đã chia sẻ. Đọc những dòng đầy cảm xúc của Hiền là biết Hiền thật sự ngưỡng mộ và yêu chuộng nhạc của Phú Quang! Đồng ý với Hiền là lời nhạc của Phú Quang rất lạ, rất sang, lãng mạn nhưng dung dị và tinh tế, làm người nghe dễ cảm nhận vì gần gũi với đời sống bình thường. Như lời bài Catinat cafe sáng, bài Bóng Chữ đẹp quá phải không?

    Những gương mặt lạ quen
    Những giọt cà phê đen đặc
    Anh ngồi một mình
    Khuấy loãng thời gian

    Sáng nay ngồi một mình
    Với nỗi buồn xa vắng
    Từng giọt từng giọt đắng
    Anh uống cạn lạ quen

    Xa em rồi anh mới thấy em như một thời thơ nhỏ
    Em về trắng đầy cong khung nhớ

    Em vẫn đây mà em ở đâu?
    Chiều âu lâu, chiều âu lâu, bóng chữ đọng chân cầu

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *