Thành Phố Buồn

“Tôi ngồi đây, ngồi nhìn về phía cuối con đường Thống Nhất. Con đường với hai hàng xà cừ phủ bóng lá xanh xen lẫn màu phượng đỏ rực cuốn trôi xa dần, cuối cùng chỉ còn là một vệt nhòa thăm thẳm.
Tôi vẫn ngồi đây. Điếu thuốc vừa thắp cháy dở trên tay sao đã nghe buồn lạnh. Có nỗi nhớ quay quắt nào về một Đà nẵng êm đềm năm xưa giờ lạc mất. Thành phố cuối ngày buồn tênh, buồn như những dấu chấm trên một tờ giấy trắng kéo dài nhỏ dần đến vô tận… Đà nẵng lạ lẫm như chưa hề một thời thân quen. Chỉ mới đây thôi, chỉ hơn 3 năm ngắn ngủi (1975-1978) kể từ những ngày tháng ba đầy biến động. Nó chợt đổi thay như sấp và ngửa, trắng và đen, như sự thật và giả dối, tất cả xoay chiều đến ngỡ ngàng choáng váng. Chút gì còn lại của thành phố này là hình ảnh con đường trước mặt. Con đường mờ xám qua làn khói thuốc cay mắt. Chiều tàn, nắng đã tan, bóng đêm sắp ùa về, thành phố buồn, ta còn thiết tha gì với tháng ngày còn lại! Thôi chia tay, dắt nhau ta hẹn giữa biển khơi muôn trùng. Có vạt áo nào ở lại ngậm ngùi bay trong màu phượng vĩ vẫn còn đỏ thắm.…
Nhớ Đà nẵng vô cùng! Nhớ những ước mơ chắp cánh. Ước mơ làm cánh diều lộng gió bay giữa bầu trời thỏa thích nhìn xuống thành phố dưới kia nhỏ bé như một bàn tay. Cánh diều và cả cậu bé nay đã bay xa tít, bay mãi không còn thấy đích quay về!” (H. Hiền)

*******

4 thoughts on “Thành Phố Buồn”

  1. Đọc lời văn giời thiệu của anh Hiền viết và nghe bản nhạc của Đôn ca mà một chút bồi hồi lại dâng lên. Thương nhớ Đà Nẵng của tuổi thơ.  Mươi, mười một tuổi, hồn nhiên đá chân sáo, tung tăng đến trường.  Giờ ra chơi, cùng các bạn ùa ra sân, ríu rít hót chuyện như đàn chim chích choè vừa rời tổ lúc ban mai…. Nhưng Đà Nẵng ngày nay cũng có cái đẹp cái hay của nó… Đà nẵng vẫn là một trong những thành phố mình ưa chuộng nhất khi về thăm Việt Nam.  Có khi mất đi, thì cũng lại được cái hay khác bù đắp.  Xin cảm tạ ơn trên.”

  2. Copy lại lời khen PĐ gởi trên group Viber Đôn nè 😃

    Đôn hát nghe đủ lâm li, thấm thía, xúc cảm, hay quá .
    Bài viết Anh Hiền thì ngậm ngùi chất ngất, vấn vương một ĐN tưởng đã xa lắm nhưng vẫn thật gần trong lòng “bàn tay nhỏ xíu “ .
    Mọi thứ thật ăn ý quá 🙌

    Tưởng tượng nếu có dịp các anh chị hay các bạn về tụ tập ĐN, kéo nhau ra bờ sông Hàn thả những cánh diều bay. Ước mơ cũng sẽ bay lên. Cả nhà cùng hát bài “ Thành phố mùa hội “😍

    Cám ơn anh Hiền và Đôn chia sẻ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *