Anh hỏi tôi
Có gì vui không em
ngày cuối Xuân chớm Hạ?
Có gì đâu, chút kỷ niệm dâng tràn
Nhớ buổi họ về, chiến thắng huênh hoang
Em đứng núp nhìn họ cười, rơi lệ
Bàn tay em, đôi bàn tay nhỏ bé
Làm được gì để bảo vệ quê hương
Khóc cho ai gục ngã ở chiến trường
Từ hôm đó tuổi thơ em đánh mất
Rồi bây giờ em làm tên hành khất
Bốn mươi năm lưu lạc quê người
Mơ một ngày màu cờ thắm Vàng tươi
Bay phất phới trời Nam cùng đất Bắc
Nhưng anh ơi tóc em chừ đã bạc
Em đâu còn chân sáo tung tăng
Hoàng hôn phủ xuống thật gần
Mốt mai đành phải vùi thân quê người
Thủy Tiên
Tháng Tư, năm Hai Không Hai Hai
*******
Nước Mắt Cho Sài Gòn
ST: Nguyễn Đình Toàn
HH
Thơ hay quá , hình như có một thời tuổi thơ của mình ở trong đó..Chỉ biết ngậm ngùi thôi
Chỉ biết rơi nước mắt…. Buồn xót xa. Buồn không diển tả được.
Cám ơn anh Hiền về 1 bài hát thật nhiều cảm xúc
Cảm ơn chị Thủy Tiên đã sáng tác một bài thơ nhiều cảm xúc. Riêng Quốc vẫn cảm thấy buồn vào mỗi tháng ba hàng năm . Nhất là ngày 29 tháng ba. Rồi tháng tư lại còn buồn hơn. Tháng ba mất Đà Nẵng. Tháng tư mất nước. Rồi cũng vào tháng tư trở thành mồ côi cha. Còn buồn nào buồn hơn mất nước, mất nhà, mất cha. Đã lâu lắm rồi mỗi lần nhắc đến vẫn còn buồn.
Hay qua!! Xin cảm ơn người sáng tác !!