Tình Ca Người Mất Trí

** “Cuối cùng một cuộc chiến thì dù ở phía nào đi nữa, bên rực rỡ hào quang chiến thắng hay bên ngậm ngùi chiến bại thì điều bi thảm vẫn dành cho chính con người cả hai chiến tuyến. Chiến tranh đem đến những tổn thất về con người, về vật chất đã đành, nó còn để lại bao di chứng khác sau khi kết thúc. Một đất nước nghèo đói vì bị tàn phá; những gia đình không còn toàn vẹn con mất cha, vợ mất chồng; những con người với thân thể không còn lành lặn. Và, sâu xa hơn là những tâm hồn bị băng hoại, đổ vỡ sau khi bản thân họ phải gánh chịu hậu quả đau thương trong chiến tranh. Họ là người lính, là thân nhân của người lính và là những thân phận bi thảm nhất sau một cuộc chiến. Hai mươi năm chiến tranh Việt nam vừa qua cũng không là một ngoại lệ, nó còn có phần tàn khốc thê lương hơn, tan vỡ tâm hồn hơn khi người lính ở hai phía thù nghịch lại cùng một màu da, một tiếng nói. Anh em, họ hàng, bạn bè đã cầm súng giết hại nhau là một câu chuyện chiến tranh bị thảm và vô lý nhất. Di chứng của cuộc chiến vừa qua sẽ còn rất lâu mới phai đi, vết sẹo chiến tranh sẽ còn cần thời gian lâu lắm để liền da non mà lành lặn.”

**Trích từ bài viết “Kỷ Vật Cho Em” (Hiền)


Tình Ca Người Mất Trí
ST: Trịnh Công Sơn
TB: Như Hòe

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *