Từ Cai Lậy đến Uvalde

Hồi đó tôi chừng 14 tuổi. Cuộc chiến Việt Nam hình như cũng còn có rất nhiều sôi nỗi. Lúc ấy tuy tin tức và báo chí không cập nhật như bây giờ nhưng có những bài hát vẫn luôn nằm trong trí nhớ của tôi, để mỗi lần có những cơn thảm sát dính líu đến các em thơ, tôi lại moi trí nhớ hát lẫm nhẫm giữa những giòng nước mắt.

Hỡi bé thơ ơi sao vội lìa đời khi tuổi còn xanh khi miệng còn tươi
Tiếng hát ngây thơ bên trường ngày nào,
nay chẳng còn đâu khi chiều dần trôi
Thầy còn giảng bài tình thương trong lớp
Bạn bè còn ngồi chăm chỉ lắng nghe
Sao em nỡ bỏ mái trường ngày xưa
Lưu luyến vĩnh viễn ra đi
Hỡi bé thơ ơi, sao vội bỏ thầy, bỏ mẹ, bỏ cha, bỏ bạn, bỏ em
Hỡi bé thơ ơi, em tội tình gì, sao vội bỏ đi, em lại bỏ đi
Thầy còn giảng bài tình thương trong lớp
Bạn bè còn ngồi chăm chỉ lắng nghe
Sao em nỡ bỏ mái trường ngày xưa
Lưu luyến vĩnh viễn ra đi.

Hè sắp về rồi em ở đâu?
Chiều nay mây trắng lững ngang đầu
Tiếng cười lũ trẻ giờ im bặt
Chỉ còn tiếng khóc vọng đêm thâu

Mười mấy tuổi em tội tình gì?
Còn mới hôm qua bận học thi
Chiều nay nằm chết trong lớp học
Mẹ cha còn đó, em nỡ đi

Em có giấc mơ đẹp tuyệt vời
Mốt mai khôn lớn em ra đời
Luật sư, nghệ sĩ, hay ca múa
Giấc mơ giờ cũng đã ra khơi

Bốn mươi năm trước ở quê tôi
Sân trường Cai Lậy lúc giờ chơi
Cộng quân pháo kích, em tan xác
Quanh em tiếng khóc hận ngập trời

Tôi lặng người đi giữa buổi chiều
Cầu xin hồn phách em tiêu diêu
Bay cao như những thiên thần nhỏ
Nhìn lên, tôi ngỡ những cánh diều

Con cầu xin Phật, Chúa đoái thương
Nhân loại chìm trong những thê lương
Cam Lồ, nước Thánh người mau tưới
Dập tan, xóa nát nỗi đoạn trường

Những lời cầu khấn có đủ không?
Có mong chúng nó đổi thay lòng?
Ừ thì chóng mắt mà xem đó
Chức quyền phút chốc sẽ đi đông.

Ngày chủ nhật buồn cuối tháng năm, 2022
Thủy Tiên

*******

 

One thought on “Từ Cai Lậy đến Uvalde”

Leave a Reply to Ngọc Hân Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *