Để Nhớ Một Thời Ta Đã Yêu

“Cuộc sống luôn vội vã
Với bao nghiệt ngã xô cuốn ta miệt mài
Một bước chân trượt ngã
Đã trôi thật dài lạc mất nhau ngày mai” (TT)

Những buổi chiều mùa thu, những chiều có chút mưa, có chút nắng hanh, có lá vàng sáng lóng lánh bên kia cánh rừng, bên kia mặt bờ hồ. Những chiều khiến người ta dễ nhớ những câu chuyện không nên nhớ, nhớ những con người đã muốn quên hoặc đã được gói gém từ rất lâu trong ngăn kéo của ký ức. Vài kỷ niệm tự dưng được lật lại một cách vô thức, một niềm đau không tên chợt ùa về. Nhưng thôi, mỗi con người chỉ được phép sống một cuộc đời, điều không muốn nhớ thì hãy cố tập cho quên, hãy sống hạnh phúc vì ít nhất mình đã có cơ hội để cảm nhận và vượt qua. Thu là mùa của nỗi nhớ, của hoài niệm nhưng không phải là mùa để gặm nhắm một nỗi đau đã cũ. (Hiền)

“Còn mãi khung trời đó mình gặp nhau lúc đầu
Ngày tháng thơ mộng đó cùng niềm vui nỗi sầu
Sẽ ghi lại biết bao điều
Để nhớ một thời ta đã yêu” (TT)

2 thoughts on “Để Nhớ Một Thời Ta Đã Yêu”

  1. Dầu sao đi nữa cũng vẫn còn chút gì đó để nhớ để thương… Cám ơn Hiền đã chia sẻ.
    Cuộc sống luôn vội vả… Nhưng nếu ta sống chậm lại một vài giây phút để đọc những dòng văn của bạn mình viết và nghe những giọng hát quen thuộc của bạn mình hát thì cũng thú vị lắm chứ…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *