Em Còn Nhớ Mùa Xuân

Gần Tết muốn hát một bài về xuân để phụ họa với mấy cái chuông rè trên trang nhà. Tìm mãi mới ra bản karaoke bài nhạc mình thích đã lâu. Một tình khúc nổi tiếng của Ngô Thụy Miên. “Em còn nhớ mùa xuân”

Nói về nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, trong nhiều bài phỏng vấn ông hay trả lời rằng mình thích sáng tác nhạc tình hơn là những dòng nhạc khác. Người yêu nhạc Việt lại gán cho ông là người nhạc sĩ của mùa thu, vì hầu hết những tình khúc của ông đều có dính dáng hay có chữ thu trong đó. Vậy nhạc tình của Ngô Thụy Miên là loại nhạc có “Mùa thu lá Bay” lả chả. Nhưng mùa thu Ngô Thụy Miên là một thứ mùa thu không như truyện của Quỳnh Dao, buồn đất trời cũng u uất theo. Thu buồn kiểu ông Ngô Thụy Miên chỉ lãng đãng vương vấn treo lơ lửng nửa cành. Âm nhạc Ngô Thụy Miên không dành cho nỗi tuyệt vọng, dù là kể câu chuyện về một tình yêu không trọn vẹn.

Tuy vậy giữa những bài tình ca có thể gọi là nhẹ nhàng hạnh phúc đó lại lạc vào một bài hoàn toàn khác lạ. Một khúc nhạc tình viết về mùa xuân nhưng lại khá u buồn. “Em còn nhớ mùa xuân”. Nó còn là một ca khúc hiếm hoi của Ngô Thụy Miên có dính dáng tới tính thời sự, về thời điểm sau khi mất miền nam tháng tư 1975. “Em còn nhớ mùa xuân” diễn tả nỗi tuyệt vọng của tác giả khi một mình ở lại Sài gòn và người yêu của ông đã di tản sang Mỹ. Bài hát nhắc lại những kỷ niệm khi xuân về của ông với người yêu. Những kỷ niệm không thể nào quên.

Em có bao giờ còn nhớ mùa xuân

Nhớ tháng năm xưa của tuổi dại khờ

Nhớ tiếng dương cầm giọng hát trẻ thơ

Có thấy bơ vơ ngày tháng đợi chờ

Tuy vậy, như tính chất của nhạc Ngô Thụy Miên, trong “Em còn nhớ mùa xuân” tác giả không viết ra những lời ta thán trách móc người ra đi. Trái lại ông rất cảm thông, thương xót người yêu. Ông biết, làm một người phải rời xa quê nhà đâu vui sướng gì. Nếu không vì những lý do chính đáng, thì sống trên chính quê hương mình đã là hạnh phúc. Bỏ đi là chẳng đặng đừng. Tha hương, cô đơn lạc lõng giữa xứ người làm sao tránh khỏi.

Những thành phố em sẽ đi qua

Đây Ba-Lê, đây Luân Đôn, đây Vienne

Nhưng có đâu bằng Sàigòn hôm qua

Nhưng có đâu bằng Sàigòn mai sau

Em có mơ ngày hát câu hồi hương

Thôi thì một ngày nữa là Tết theo múi giờ bên nhà rồi. Tôi cũng cố gắng hát bài này để gởi đến đại gia đình Nguyễn Hiền như một lời tâm sự của kẻ xa xứ. Dù rằng bây giờ cộng đồng người Việt mình đã đông đúc và quây quần gần gũi hơn. Hội xuân ở đâu cũng có tổ chức với chợ hoa,  văn nghệ, rồi những trò chơi Tết đủ cả. Nhưng thật ra cũng không thể nào có trọn vẹn được cái không khí như bên nhà, những ấm áp, nao nao lòng người chờ Tết đến. Xin kính chúc quí thầy cô, các bạn cùng gia đình một năm mới gặp nhiều may mắn và vạn sự như ý.

Trương Hữu Hiền

 

4 thoughts on “Em Còn Nhớ Mùa Xuân”

  1. Giọng Hiền thật thắm thiết và trầm lắng trong bài hát này! Làm cả một trời kỷ niệm của những năm ở Saigon của Hân ùa về cay mắt, nhất là khoảng thời gian 78-79 … May là chưa tới mùng một Tết, chứ không thì cả năm con mèo sẽ cay mắt hoài 😊 Cảm ơn Hiền đã chia sẻ nguồn cảm xúc của NTM cho bản tình ca nổi tiếng này.

    1. Cám ơn Hân chia sẻ những cảm xúc chung của lứa tuổi sớm tha hương của tụi mình. Mỗi lần nghe hay hát đến đoạn “Những thành phố em sẽ đi qua…” lại khơi đến bao nhiêu tủi buồn, dù đã một thuở qua đi từ rất lâu lắm. Chúc mừng năm mới nhé!

  2. Nghe Hiền hát “Em còn nhớ mùa Xuân” mà lòng cảm thấy nhớ quay quắc những mùa Xuân ở quê nhà. Cám ơn Hiền chia sẻ.

    1. Bài này mỗi lần nghe hay hát cảm xúc lại dâng trào. Một thời tuổi trẻ sớm tan vỡ của tụi mình. Cám ơn Phát hiểu.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *