Một Buổi Sáng Mùa Xuân

Chiều xuống. Trời lạnh. Ông lặng lẽ ôm bó củi đặt bên cạnh lò sưởi. Bà biết ông đang suy nghĩ về cuốn sách ông đang viết dở những lúc ông im lặng như vậy. Ông viết sách, bà vẽ tranh. Họ chẳng cần nói gì với nhau nhưng lúc nào cũng hiểu được người kia cần gì, muốn gì. Sự có mặt bên nhau đã nói dùm họ tất cả.

Hôm nay bà không vẽ tranh. Bà ngồi thẩn thờ trên chiếc ghế bành, gọn lỏn, ánh mắt vô hồn, trước mặt là màn hình vô tuyến. Bà đang lại xem tin tức về cuộc chiến ở Ukraine, tình hình căng thẳng ngày càng leo thang. Những hình ảnh đau lòng về những người dân đang chịu đựng cuộc chiến lớn, tình trạng đói khát và những cuộc tấn công của kẻ thù đang giữ họ liên tục trong tình trạng lo lắng. Từ ánh sáng được phát ra từ màn hình, hai má bà long lanh như phản chiếu từ ánh sáng đó. Ông chợt hiểu. Bà chưa bao giờ nguôi ngoai về cái buổi sáng oan khiên của một mùa Xuân năm ấy, đã cướp đi cái hình hài của đứa con gái bé nhỏ của bà.

Ông tắt máy, ôm bà vào lòng, khẽ khàng hôn lên đôi mắt ướt của bà, rồi chậm rãi dìu bà vào phòng nằm nghỉ. Bà ngoan ngoãn đi theo ông, như không còn sức cho một suy nghĩ hay phản ứng nào khác, cảm xúc của bà đã như bị tê cứng. Khi đã đặt bà nằm xuống giường, ông cũng vội bước ra khỏi phòng ngủ, khép cửa lại. Ông sợ bà sẽ nhìn thấy ông đang loạng choạng vì hai mắt cũng đã ướt nhòa.
Như Hòe

19 thoughts on “Một Buổi Sáng Mùa Xuân”

  1. BL chưa bao giờ nghe bài hát này. Nghe chị Như Hoè hát mà nước mắt chảy dài. Mùa Xuân đến rồi mà mình nhức nhối và xót xa với “lá vàng khóc lá xanh rơi…”.

    1. Cám ơn BL đã chia sẻ cảm xúc “lá vàng khóc lá xanh rơi”. Làm sao mà quên được phải không? XOXO 💕💕

  2. Như Hoè luôn mang lại cảm xúc nhẹ nhàng,lắng đọng cho người nghe,cám ơn em,người nhắc nhở tình người luôn còn đây!

  3. Nghe chị Hoè hát, đọc chuyện chị viết, mọi thứ như rất thật đến có thể chạm vào cảm xúc.
    Cám ơn chị Hoè ❤️

    1. Cám ơn Phương Điệp. Mình không phải là nhà văn chuyên nghiệp nên những gì mình viết thường ít nhiều cũng liên quan tới những trải nghiệm riêng tư hoặc của người thân bạn bè. Mất còn đôi khi tùy thuộc vào duyên nghiệp của mỗi cá nhân. Biết vậy, nhưng sự mất mát của một hình hài bé bỏng lại để lại một vết thương lòng rất lớn.

  4. Như Hòe thân .
    Người ta thường nói : hát hay không bằng hay hát , chắc em đã nghe . Nhạc sĩ hát , anh vẫn thích nghe hơn ca sĩ, ( có hồn, chiêu sâu ) , theo anh nghệ thuật vì nghệ thuật lúc nào cũng hơn nghệ thuật vì nhân sinh . Bạn bè ,anh em thích hát cho nhau nghe vào những lúc vui, có cảm hứng , mình chí hát những bài mình thích, Thât lòng mà nói,chưa bao giờ anh có ý định mở nghe Như Quỳnh ,Minh Tuyét hát , trái lại những bài hát của Hiền đưa lên trang Web ( Cám ơn Hiền) anh thường mở nghe những bài nào anh thích , nó gợi trong anh những ngày còn học ở TTGDNH. Anh Triều hát bài Coupable (của Jean Francois) , Đôn ,Phát, Minh Thu vv…,những ca sĩ TTGDNH U60 ,U70 ,mới có thời gian hát cho bạn bè nghe ( anh không dám nói thật nên dùng ” hơi trẻ ” ) chứ không có ý gì khác .Cám ơn em

    1. Cám ơn anh Hoàng. Em đôi khi cũng bị “chậm tiêu.” Tiếng Việt của mình phong phú quá, cùng một chữ mà khác dấu là khác nghĩa.

  5. Cám ơn Như Hoè, chưa kịp cám ơn về bài Tôi đang mơ giấc mộng dài , em lại dắt anh đi thăm mùa Xuân, giọng ca ấm áp và truyền cảm, bài viết sâu sắc, cảm động. Trường Nguyễn Hiến có nhiều tài năng “ hoi trẻ “, Tôn nữ Thủy Tiên làm thơ đâu thua gì Tôn nũ Hỷ Khương, giọng ca Minh Thu , Như Hoè, Ngọc Hân…đâu có thua gì Mình Tuyết, Như Quỳnh, Ngọc Lan…giọng nam thì nhiều , chỉ cần dzô vài ly là hát tới bến , Hữu Hiền , Tam Sơn, Lê Phát, Trương Đôn. Anh Triều , Xuân Phát, Còn những lớp khác nữa v.v…Viết thay lời cảm ơn

    1. Cám ơn anh Hoàng đã động viên. Anh đừng so sánh tụi em với ca sĩ nhà nghề, nghe mà xấu hổ quá! Còn đang thắc mắc “hoi trẻ” ở đây nghĩa là gì đây! 🙂

  6. Cảm ơn Hoè chia sẻ. Bài viết và bài hát hay và quá buồn. Chạnh lòng nhớ lại nỗi đau của ông bà ngoại khi mất đi hai người con trai duy nhất qua chiến tranh.

    1. Trong thời loạn ly, ít có gia đình nào được toàn vẹn! Mình cũng là phụ huynh, có con cái, làm sao mà không cảm được nỗi đau của người cha mẹ mất con! Cám ơn Hân đã chia sẻ.

  7. Nghe giọng hát nhẹ nhàng mang đầy cảm xúc của Hòe làm lòng thấy xót xa nhớ lại một thời chiến tranh đã xảy ra trên quê hương của chúng ta, một cuộc chiến tàn khốc đã cướp đi bao nhiêu mạng sống của những đứa trẻ thơ vô tội…
    Rồi bây giờ đang chứng kiến một lần nữa chiến tranh lan tràn ở Ukraina. Những đứa trẻ thơ hồn nhiên xấu số có thể chưa hiểu biết gì về chiến tranh gì cả đã vĩnh viễn ra đi mà không bao giờ biết nổi đau khổ mà những người cha mẹ phải gánh chịu và mang theo suốt đời.
    Cám ơn Hòe chia sẻ.

    1. Cám ơn LP. H đã hát bài này trong dịp 30/4 năm trước, vì cảm thương cho thân phận của người Việt mình trong thời loạn ly, chiến tranh. Tuy nhiên gần đây nghe một câu chuyện thật của một người rất gần gũi với mình, một người mẹ mất con đúng vào dịp Tết Mậu Thân, trong lòng thấy rưng rưng, xúc động, xót xa, thương quá! Biết lời an ủi nào cũng bằng thừa, miệng nói còn không ra lời, nên muốn gửi bài này đến người mẹ đáng thương và can đảm ấy.

  8. Chị Hòe hát hay quá ! Nhẹ nhàng, êm dịu , như có lời nhắc nhớ một niềm đau , có nỗi đau cũng qua đi bởi thời gian, nhưng cũng có những nỗi đau mà thời gian cũng đành thúc thủ, đó là nỗi đau của người mẹ mất đi đứa con yêu dấu của mình , thời gian có là gì đi nữa thì cũng không thể làm phai nhòa tình yêu của mẹ dành cho con . Cảm ơn chị Như Hòe nhiều , thật nhiều ! Em nhớ Mẹ !

    1. Không có gì đau lòng cho bằng người tóc bạc khóc người tóc xanh, mẹ khóc con. Nỗi đau đó khó mà nguôi ngoai. Chiến tranh bao giờ cũng khốc liệt! Nhiều người cho là TCS thân cộng, chị đơn giản nghĩ ông chỉ là một người chống chiến tranh.

    1. Bài ni buồn thì nhạc phải êm dịu chứ không thể nào rộn ràng như bài “Yêu em dài lâu” của Sơn được 🙂

Leave a Reply to Phương Điệp Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *