*Tặng cho Nguyễn Văn Hùng
Có phải chăng cuộc sống chỉ cho ta mà không cần lấy bớt đi…Cho nên rốt cuộc chúng ta cũng phải trả lại tất cả để từ giã cõi đời tạm bợ này…
Vẫn biết rằng sinh tử là quy luật tất yếu của cuộc sống, nhưng trong lòng chúng ta vẫn cảm thấy bùi ngùi thương tiếc một người bạn thân thương đã vĩnh viễn ra đi…
“Trả lại em yêu mày trời xanh ngát… Anh sẽ ra đi chẳng mong ngày về…”
Hùng ơi! Đời người ngắn ngủi… Hy vọng bạn đã trả xong nợ đời và ra đi tới nơi nào đó đầy an bình và thanh thản…
Thương tặng bạn thân bản nhạc “Trả lại em yêu” để làm hành trang lên đường…(LP)
Trả lại em yêu, khung trời Đại Học
Con đường Duy Tân cây dài bóng mát
Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát
Vết chân trên đường vẫn chưa phai nhạt
Trả lại em yêu, khung trời mùa Hạ
Ngọn đèn hiu hiu nỗi buồn cư xá
Vài giọt mưa sa hôn mềm trên má
Tóc em thơm nồng, dáng em hiền hòa.
Anh sẽ ra đi về miền cát nóng
Nơi có quê hương mịt mù thuốc súng
Anh sẽ ra đi về miền mênh mông
Cơn gió Cao Nguyên, từng đêm lạnh lùng
Anh sẽ ra đi nặng hành trang đó
Đem dấu chân soi tuổi đời ngây thơ
Đem nỗi thương yêu vào niềm thương nhớ
Anh sẽ ra đi chẳng mong ngày về.
Trả lại em yêu con đường học trò
Những ngày Thủ Đô tưng bừng phố xá
Chủ nhật uyên ương, hẹn hò đây đó
Uống ly chanh đường, uống môi em ngọt
Trả lại em yêu mối tình vời vợi
Ngôi trường thân yêu, bạn bè cũ mới
Đường buồn anh đi bao giờ cho tới?
Nỗi đau cao vời, nỗi đau còn dài
Trả lại em yêu! Trả lại em yêu!
Mây trời xanh ngát…
Cám ơn LP, nghe mà lòng bùi ngùi !
Người đi một nửa hồn ta mất
Một nửa hồn kia bỗng dại khờ !