Về Đây Nghe Em

    Tôi rất vinh hạnh khi viết những dòng này cho một video của lớp 6 NH, một video bao gồm trọn vẹn, đầy đủ tất cả các thành viên của lớp. Một video với giọng ca truyền cảm ấm áp và bản nhạc nền đậm đà tình quê hương…

Tôi cũng bồi hồi cảm động muốn viết, vì trong lớp NH này có em tôi, có em của bạn tôi, có bạn lớp 9, có cả cô giáo; video này tràn đầy hình ảnh và tính chất Nguyễn Hiền …

“Các em” lớp 6… Cho tôi gọi thế nhé. Tôi hy vọng các em, và những anh chị NH lớp lớn hơn tôi, cũng đồng lòng chia xẻ với một chút suy nghĩ của tôi…

Về đây nghe em… Người Đà Nẵng ai mà không muốn về?  Để được nhìn nước sông Hàn lóng lánh, trải dài như biển vô tận. Để được bước chân trên cát trắng mịn của Non Nước, màu cát tinh khôi. Bãi biển ban ngày, bãi biển ban đêm; bãi biển với những hàng dừa lau, nước biển đổi màu các hạt trân châu theo từng giờ khắc của ngày, của mùa…

Các em lớp 6NH, tâm tư các em như thế nào khi tụ tập ở những nơi đặc biệt của thành phố tuổi thơ? Làm sao không khỏi thật sự “hạnh phúc khi đã gặp nhau”? Các em đã thực hiện những cuộc hội ngộ tuyệt vời. Cũng như những “reunion, mini-reuinion” đầy kỷ niệm mà trang mạng Nguyễn Hiền đang gìn giữ.

Dân Nguyễn Hiền, dân Lycée Pascal ai mà không muốn về? Để được nhìn lại cổng trường đường Độc Lập, lối vào thân thương quen thuộc của mình khi mình còn đi học, khi mình còn đùa giỡn ngây thơ với bạn bè. Để được đi ngang đường Quang Trung, nhìn vào khu phía sau của trường, hồi tưởng lại những lúc ra chơi, chạy vào những vùng um tùm cây cối của khu trường rộng lớn. Và được nhìn lại khu nhà ở của các thầy cô. Thầy cô chúng ta bây giờ vẫn còn đó; tuổi học trò của chúng ta hình như chững lại, không thể trôi đi…

Kỷ niệm của học sinh Nguyễn Hiền chúng ta làm sao phai mờ được? Khi tuổi ấu thơ của chúng ta đã diễn ra tại một nơi đặc biệt, một thành phố xinh đẹp, một ngôi trường rộng lớn khang trang. Và đặc biệt nhất là bạn bè chúng ta sao mà vui thế.

Không biết các bạn, các em như thế nào, chứ riêng tôi, khi tôi nghĩ về Nguyễn Hiền, trước mắt tôi luôn là những hình ảnh đùa nghịch, luôn gọi “mi tau” của bè bạn tôi. Những cậu bé nghịch ngợm chạy lăng quăng quậy phá quá trời trời. Tôi không thể nào mường tượng được những cậu bạn tinh nghịch của tôi khác hơn được. Và những cô học sinh Nguyễn Hiền… luôn là những bóng áo dài trắng tinh tha thướt tung tăng, đi học, đi bộ về với nhau…

Về đây nghe em…Bài hát vĩnh cửu. Bây giờ chúng ta tản mạn khắp nơi, “lệ đã đầy vơi”, đã “thở dài trong đêm” biết bao lần. Nhưng ai trong ta không muốn “cùng hát trên sông nước này”, cùng nhau sống lại những khoảnh khắc vui đùa thơ ngây của quá khứ?

“Về đây nghe em, về đây nghe em
Về đây đứng khóc trên sông nước này
Chở lòng người trở về quê hương
Chở hồn người vào dòng suối mát…” (TQL)

(Viết xong thở phào, vì ông bầu THH ép tôi lắm. Ông bầu không xóa đoạn này đó nhe).

Miên Hồng

16 thoughts on “Về Đây Nghe Em”

  1. Đôn rất cám ơn các anh chị đã khen, đã đón nhận bài hát của Đôn, chắc chắn không thể hay như ca sĩ, nhưng nội dung bài hát, ca từ bài hát, giai điệu ngọt ngào của bài hát gắn với những hình ảnh của tuổi thơ, trường xưa, của những người bạn tóc không còn xanh những vẫn thích tụm năm, tụm bảy. Có lẽ nhờ thế mà clip này được các anh chi và các bạn của TTGD NGUYỄN HIỀN đón nhận. Đôn cám ơn thật nhiều những dòng cảm xúc của các chị đã dành cho clip. Chiều nay trên đường đi làm về, bạn Phương Điệp đã gọi điện cho Đôn chỉ để hỏi cách viết comment lên trang NH. Và mọi người đã thấy đó, chúng ta lại đọc được những cảm xúc của đứa con của Nguyễn Hiền, đây cũng là nguồn động lực để Đôn làm thêm những clip bài hát đóng góp cho trang Nguyễn Hiền nữa. Xin cám ơn mọi người đã thích (có lẽ Đôn nên hát hơn là viết).

  2. Úi chu cha ! Nhớ Đà Nẵng quá đi , lời dẫn của chị Mộng Điệp thật hay và đẹp , đây là lần đầu em được đọc lời văn của chị ,cảm ơn chị thật nhiều !

  3. August 20, 2020.
    Xin chào các anh chị lớp 9, các bạn lớp 6 Nguyễn Hiền🏠
    Em là Phương Điệp, em chị Mộng Điệp.

    Em đã đọc lời dẫn rất hay của anh Admin và sáng nay là cảm xúc của chị MĐ về video clip “Về đây nghe em “ lớp 6NH.
    Tự nhiên em muốn viết đôi lời quá. Cho em bày tỏ tí nha!

    Cách đây mấy hôm, một sớm mai thức dậy, em nhận được tin nhắn chị MĐ gởi nói video clip VĐNE sắp đăng trên trang chủ Nguyễn Hiền. Câu kết của lời nhắn chị MĐ viết: “ xem video Mộng thấy thương Phương lắm” ( Mộng, Phương là tên lót chị em hay gọi trong nhà)
    Và nói thật, em đã .. bật khóc. 😥
    Em chợt hiểu rằng, qua giọng hát, ca từ, hình ảnh gần gũi của lũ lớp 6 tụi em, chị MĐ đã tự dẫn mình về thăm tuổi thơ, ngôi trường NH, thời học trò ngây ngô “mi tao”, thuở áo dài trắng kate tha thướt của chị. Em vẫn nhớ hồi nhỏ có khi đọc trộm những dòng chữ bạn bè thân của chị MĐ gởi cho chị, chị Ngọc Hân , chị Thuý Phượng.. các chị ngày xưa luôn gọi chị MĐ là “Bố”. Từ “Bố”nghe lành lành, gần gũi mà thân thương như hơi thở. Có lẽ đó là tình yêu của những người bạn học nhỏ thuở còn ban sơ, nhỏ xíu! ( Chị Hân ơi! Chị có nhớ không? )
    Ngọc Sương, em chị Ngọc Hân, bạn học lớp 6 NH đã tìm kiếm, và kết nối qua FB những khuôn mặt lớp 6 tụi em. Tưởng lâu rồi chẳng gặp sẽ quên nhau chăng? Nhưng kỳ lạ tụi em vẫn nhớ. Và rồi cứ thế, hàng tuần, hàng tháng, những lần bạn từ phương xa về, dù bận bịu mấy tụi em cũng muốn tụ tập, ghi lại những tấm hình đẹp, ý nghĩa. Cái khoảnh khắc bá vai, bá cổ, chuyện trò líu lo, tiếng cười giòn tan ..như chưa từng có trong đời là thế! 😍
    Cám ơn trang chủ NH, cám ơn Anh Admin, chị Mộng Điệp, chị Ngọc Hân, chị Như Hoè, … và nhiều các anh chị lớp 9 khác; cám ơn giọng ca.. lẻ trầm ấm của Đôn, các bằng hữu lớp 6NH vì một video clip đầy cảm xúc, gợi nhớ.. nồng nàn… ❤️
    Phương Điệp.

    1. Cảm ơn những cảm xúc Phương Điệp đã chia sẻ … làm chị chảy nước mắt dễ dàng ❤️ Năm 2015 gặp nhau ở Đà Nẵng em có “thú tội” đã từng đọc lén thơ chị viết cho Bố. Thiệt lòng chị chẳng nhớ mình đã viết những gì, hi vọng không phải là tâm sự của nỗi lòng đang thinh thích ai đó. Hehe. Tuổi thơ của sân trường Nguyễn Hiền luôn làm phe kẹp tóc mình bồi hồi muốn nhớ lại vì hầu hết là những kỷ niệm hiền lành dễ thương. Còn phe húi cua thì chắc chỉ muốn quên đi vì toàn là những chuyện phá phách thấu trời xanh 😊 PĐ viết rất hay, viết bài cho trang nhà đi cho anh admin mừng. Chị sẽ điều đình tiền nhuận bút dùm và sẽ nhanh nhảu mài ngòi bút, châm mực tím cho MĐ PĐ liền.

      1. Cám ơn chị Ngọc Hân. Anh Admin giỏi ghê, đoán đúng y luôn! Đã có người… bắt chước em khóc rồi 😜
        Được chị Hân châm mực tím, chắc em phải cố nắn nót ngòi bút cho chữ viết thiệt đẹp lung linh thôi chị ơi! 😂

  4. Ngọc Hân viết tiếp đi Hân. Có những thứ 1 người không nhớ hết được.
    Cảm ơn THH đăng bài nhanh quá.

  5. Lâu quá mới được thấy lại ngòi bút duyên dáng của Mộng Điệp lớp mình! Bài viết đầy cảm xúc làm Hân quay quắt nhớ Đà nẵng, nhớ Nguyễn Hiền, nơi tụi mình miệt mài sách vở từ lúc còn để tóc bum bê cho tới lúc được thướt tha tà áo dài (ca tê). Nhớ cả những lá cây dương xỉ, mắc cỡ, những con sên, con trùn bò ngổn ngang đầy sân trường. Càng lớn tuổi càng lẩn thẩn muốn săm soi hoài những kỷ niệm khó quên của một tuổi thơ, một thuở cặp táp tuyệt vời phải không Điệp và các bạn.

    Giọng Đôn ấm và truyền cảm quá! Chọn bài hát Về đây nghe em cho cái video đầy ấp những hình ảnh thân thương của lớp thì không còn chi cảm động hơn. Cảm ơn Điệp và Đôn đã chia sẻ. Tiếp tục viết và hát nữa cho cả trường thưởng thức nghe.

  6. Cảm ơn Đõn ( chưa được gặp) đã chia xẻ bài hát rất hay và những cảnh quay video các bạn lớp 6 thật dễ thương.
    Tú Trinh lớp 7❤️

  7. Cám ơn Đôn đã chia sẻ, không những giọng hát trầm ấm truyền cảm qua một ca khúc nhẹ nhàng thanh thoát lại sâu sắc, mà còn những hình ảnh bạn bè thân quen, những con tim trẻ mãi không già theo năm tháng, được tưới tẩm bởi tình bạn Nguyễn Hiền. ❤️❤️❤️

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *