Giọt lệ Cho Ngàn Sau

Tại sao mùa thu cứ mãi hờ hững trôi qua võ vàng? Tại sao những chiếc lá vàng đến thời khắc phải rơi rụng bỏ lại từng nhành cây chơ vơ tủi buồn. Tại sao trời lại mưa mau, cho tan một cuộc tình? Tại sao tình yêu rón rén ra đi chẳng một câu từ giã, để “Lệ nào em sẽ khóc ngàn sau”?…

Một cuộc tình chia xa kết thúc là nỗi đau chẳng ai biết trước và cũng chẳng ai mong đợi khi nó bắt đầu. Đứng trước một con đường rêu trơn thì có mấy người dám bước qua, nhưng trước con đường tình nhiều trắc trở thì có lắm kẻ lao vào không cần nghĩ suy. Để rồi cuối cùng nhìn lại mà chợt nhận ra rằng, duyên phận là điều chẳng thể tránh, bên nhau mãi là hạnh phúc, nhưng rời xa nhau biết đâu lại là điều tốt đẹp nhất của chọn lựa.

“Lá vẫn rơi bên thềm vắng
từng thu qua, từng thu qua võ vàng
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên cuộc đời mưa như nghẹn lời
lệ này em sẽ khóc ngàn sau……” (TCP)

Chiều nay trở về rảo bước trên những cung đường quen thuộc, giữa thành phố một thời là hạnh phúc của chúng mình. Nhưng bây giờ anh thấy sao xa lạ vô cùng, lạ từng hàng cây dù vẫn đầy bóng mát trải dài, lạ từng viên đá sỏi dù vẫn vô tư lăn lóc bên đường, lạ từng con người dù vẫn vậy nụ cười thân thiện trên môi. Tất cả dường như vẫn còn đó, chỉ riêng những con đường thôi bỗng chốc trở nên lạ lẫm. Như chưa hề có một mối liên hệ mật thiết nào giữa anh và chúng. Giữa chúng ta và chúng. Và anh bỗng sực nhận ra rằng, hóa ra chẳng còn em bên đời, chẳng còn ai tay trong tay những chiều sánh bước. Chúng ta đã xa nhau đủ dài như khoảng cách giữa hai thành phố… Chiều nay, “Một trời mây lang thang, một mình tôi lang thang”. Đã qua rồi một thời và đã hết rồi một đời, “Một cuộc đời bơ vơ, một cuộc đời mang đầy bão nổi”.

“Một mai khi xa nhau
người cho tôi tạ lỗi
dù kiếp sống đã rêu phong rồi
Giọt nước mắt xót xa
nhỏ xuống trái tim khô một đời tôi tê tái….” (TCP)

*(Nguồn: sưu tầm trên mạng)

 

2 thoughts on “Giọt lệ Cho Ngàn Sau”

  1. Nhạc của Từ Công Phụng cũng như Phú Quang rất hay nhưng khó hát. Vậy mà qua giọng ca của Đôn sao mà thấy nhẹ nhàng bay bổng. Nghe hoài không chán. Thật vậy, không phải khen gà nhà NH đâu nghe 🙂 . Cám ơn Đôn nhiều.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *