Thuyền Viễn Xứ

“Một buổi sáng đầu tháng tám, bạn bè thuở tắm mưa đưa tôi về thăm trường cũ. Đã bốn mươi ba năm, đường xưa, vách đá, hàng cây…sao cứ như ký ức là ngày hôm qua- là gần lắm, như là mới đây thôi, chân tôi run, lòng bồi hồi, nước mắt thì cứ chực rơi. Hương hoa cỏ tràn đầy trong phổi, sân trường đầy bóng dáng những đứa bé con mười mấy tuổi tung tăng chạy nhảy. Ôi sao dễ thương quá cái thời tuổi thơ hoa mộng, mắt ngơ ngác, giận dỗi rồi thoáng chốc lại tíu tít yêu thương.

Sao chân tôi không run, sao lòng không bồi hồi, sao nước mắt không chực rơi cho được khi sau bốn mươi ba năm đằng đẵng, tôi trôi dạt theo dòng đẩy của cuộc đời, trở về trường một ngày đầu tháng tám, bạn bè đón tôi bằng những vòng tay rộng mở, bằng những ân tình chan chứa và ngây ngô của những đứa trẻ học trò Nguyễn Hiền, không khoảng cách dù có những đứa đầu đã bạc, mắt đã đầy dấu chân chim! May sao, những bậc tam cấp, những phiến đá xưa vẫn còn, cho tôi nhớ và thương đến quay quắt những bạn bè và những kỷ niệm cũ suốt sáu năm học đầu đời dưới mái trường rợp bóng cây xanh thơ mộng.” (Lê Quang Thuần Nhi)

 

6 thoughts on “Thuyền Viễn Xứ”

  1. Đà Nẵng hổm rày chiều nào cũng mưa. Những cơn mưa giông dẫu
    đến rất vội rồi đi nhưng luôn để lại cảm giác thật mát dịu trong cái oi bức ngày hè.
    Vậy thì tại sao bạn iu hổng về để cùng rủ nhau “ tắm mưa “ như thuở khi xưa ta bé Nguyễn Hiền Nhi ơi 😝

    Đôn hát nồng nàn quá chừng! 👏

  2. Văn của Thuần Nhi ướt át tình cảm, giọng Đôn thì luôn trầm ấm truyền cảm làm chị chơi vơi theo với bài hát Thuyền viễn xứ!

  3. Lời văn dễ thương quá Thuần Nhi ơi. Giọng Đôn vẫn trầm ấm và hấp dẫn như thuở nào… mong bạn Nguyễn Hiền mình ai cũng khỏe mạnh và hạnh phúc luôn luôn.

  4. Bài văn của Thuần Nhi đầy cảm xúc. Giọng hát của Đôn hay và trầm lắng. Cám ơn đã chia sẻ đồng cảm với những đứa con của đại gia đình TTGD Nguyễn Hiền.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *