Xuân về, Tết đến

Xuân về, tết đến, người ta lì xì cho trẻ nhỏ, chúc mừng ngoan hiền, chóng lớn. Mừng tuổi người già sống lâu nhưng … chết nhanh (để không đau đớn ). Chúng tôi những người ở cái tuổi chân chạm ngưỡng cửa tuổi già, nhưng lừng khừng, muốn đứng bực thềm của tuổi trẻ nên chúng mình chúc nhau, chúc đủ điều như ý!

Tôi có người em học cùng trường cách đây 50 năm (TTGD Nguyễn Hiền), em thích chăm sóc người nghèo. Ngày trở về đến quán cơm từ thiện giúp, tôi dặn dò: “mỗi hộp cơm chỉ bốn lát thịt thôi nghe”. Và tôi nghe tiếng cô em lẩm bẩm: ” chưa thấy lát thịt mô mà mỏng như ri”, tôi phì cười và nhớ mãi. Đầu xuân em chúc tôi những điều tròn trịa, và tôi nhắn nhủ: “_..mong em thực hiện được những gì mình mơ ước ‘!

_”Nếu em không có mơ ước, vậy ước mơ của chị là gì?”

_”Mơ vẫn chỉ là mơ thôi em, nhưng có ước mơ thì sẽ có sự chờ đợi, hy vọng!”

_”Chị có muốn chia sẻ với em không, có muốn em giúp gì không?”

Câu chúc đã chạm vào cửa ngõ trái tim tôi!

Câu chúc đã làm nên môt trời xuân!

Câu chúc đã cho tôi niềm hạnh phúc vô biên!

Một sáng mồng  7 Giáp Thìn

(Nhặt những cánh mai vàng rụng, níu mùa xuân lại, nhưng mùa xuân phải ra đi)
Hồng Huệ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *